Sapa mùa đông. Lạnh, nhưng không tê buốt. Lặng lẽ, nhưng không u buồn. Cứ giản dị, đơn sơ mà níu kéo bước chân người lữ khách.
Đông về. Tạm biệt thủ đô se sắt gió mùa, tôi trải hơn 300 cây số lên Sapa, tìm chút thanh bình yên ả.
Sapa mùa đông vẫn là một điểm đến thú vị của du khách. Thị trấn nhỏ bồng bềnh trong sương hay mây không rõ, chào đón tôi bằng cái lạnh tái tê mà thanh sạch, dễ chịu.
Sapa sớm mùa đông, vạn vật bồng bềnh trong sương núi
Trên những con đường nhỏ trong thị trấn, dễ dàng bắt gặp những người phụ nữ dân tộc Dao, H’Mông, Giáy mặc trang phục đặc trưng, lưng gùi hàng hoặc địu theo một em bé. Vừa đi họ vừa mải mê kéo sợi, thêu tay.
Những người phụ nữ gùi hàng đi chợ sớm
Đến Sapa mùa này, du khách khó có thể chiêm ngưỡng ruộng bậc thang rực rỡ trong nắng. Mây và sương dày đặc phủ lên tất thảy một vẻ bàng bạc. Ngay những thửa ruộng bậc thang như cũng chìm sâu trong mơ hồ.
Ruộng bậc thang chìm trong sương mù
Đàn vịt vô tư lội ruộng bên những nếp nhà đơn sơ ở bản Cát Cát làm nao lòng những du khách đa cảm
Em bé bản Tả Van chơi trò đi cà kheo. Dáng em càng thêm mảnh khảnh trên con đường mù sương, gập ghềnh dốc đá
Thác Tiên Sa- bản Cát Cát, điểm dừng chân thú vị đối với du khách
Sapa mùa đông, sương mù mờ mịt suốt cả ngày. Chốc chốc trời lại đổ mưa bụi lơ phơ. Gió, mưa, sương, mây quyện vào nhau, cuốn riết lấy người và cảnh vật. Một thoáng nắng lên bất chợt lúc ngang chiều mang lại niềm thích thú lạ kì. Thị trấn nhỏ tạm rũ chiếc khăn sương, khoe mình thơ mộng trong làn nắng ửng.
Hồ nước trong veo, những toà nhà vừa cổ kính vừa hiện đại và người dân thích thú dạo chơi bên hồ
Nhà thờ đá hơn 100 tuổi, uy nghi sừng sững giữa trung tâm thị trấn Sapa
Chợ Sapa nhộn nhịp người mua kẻ bán. Mía- một món quà dân dã yêu thích của người dân tộc
Chợ thổ cẩm rực rỡ muôn màu. Người phụ nữ người Dao đang tranh thủ làm vài món đồ lưu niệm bán cho du khách
Cụ già người H'Mông bán hàng trong chợ. Mỗi ngày, số tiền lời cụ thu được chỉ khoảng 50.000 - 100.000 đồng
Hai mẹ con người Dao bên sạp hàng thổ cẩm đơn sơ
Sán Mẩy- em bé 7 tuổi người Dao cười hạnh phúc với que kẹo mút trong tay. Em không đi học và sớm biết địu em cho mẹ ra chợ
Quỳnh Anh - Người Lao Động
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét