Chùa Keo là ngôi cổ tự được xây dựng từ thế kỷ thứ VI, tọa lạc trên một khu đất có diện tích khoảng 10.000m2. Chùa thuộc đất Giao Châu, phủ Thuận An, xứ Kinh Bắc xưa (nay là xã Kim Sơn, huyện Gia Lâm, Hà Nội). Cách chùa Keo chừng 3 cây số là chùa Dâu (còn có các tên gọi khác là Cổ Dâu, Pháp Vân, Thiền Định hay Diên Ứng). Chùa Dâu thuộc địa phận thôn Khương Tự, xã Thanh Khương, huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh. Theo truyền thuyết, chùa Dâu có từ thời Sỹ Nhiếp (cuối thế kỷ thứ II, đầu thế kỷ thứ III). Song quy mô khi ấy còn nhỏ, phải đến năm 1313 (đời vua Trần Anh Tông), chùa Dâu mới có quy mô to lớn, bề thế.
Trải qua bao biến cố của lịch sử, phần do chiến tranh tàn phá, phần vì tác động của điều kiện tự nhiên, đã có lúc tưởng như hai ngôi chùa chỉ còn là phế tích. Song với chính sách nhất quán của Đảng và Nhà nước ta về tôn giáo và được quan tâm của các cấp chính quyền, nhân dân địa phương, qua nhiều lần trùng tu, tôn tạo, hai ngôi cổ tự vẫn giữ được nét đẹp cổ kính, là địa chỉ tôn giáo quen thuộc của phật tử và du khách thập phương. Đến nay, cả hai ngôi chùa đều đã được Nhà nước xếp hạng di tích lịch sử-văn hoá quốc gia.
Thượng viện chùa Keo.
Rồng chầu bên thềm Thượng viện.
Sự tĩnh lặng của chùa Keo giúp người vãn cảnh quên đi những lo toan thường nhật.
Nét cổ kính đọng dấu trên mái chùa Keo.
Chùa Dâu nhìn từ cổng chính.
Tháp Hòa Phong tạo điểm nhấn cho kiến trúc chùa Dâu.
Những thân cau cao vút gợi nét thanh bình trong ngôi chùa Việt cổ.
Hoa súng buông sắc giữa ao chùa.
Mái chùa Dâu cong vút tạc giữa trời xanh.
Phóng sự ảnh: Phúc Thắng-Hoàng Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét